Mai Châu được các dãy núi bao bọc trong lòng, càng vào sâu càng rộng mở. Thời tiết ở nơi này quanh năm mát mẻ, dễ chịu lại trong lành. Tách biệt ra khỏi con đường 6 lúc nào cũng nườm nượp xe cộ, lọt thỏm giữa núi và cánh đồng, khiến cho nơi này thật yên bình.
Mai Châu từ lâu đã là địa điểm khai thác du lịch đông khách bậc nhất của tỉnh Hòa Bình, khách nước ngoài rất thích đến đây và lượng khách thường đông vào dịp cuối tuần.
Nhưng cách khai thác du lịch ở đây khác biệt với rất nhiều điểm du lịch khác. Không có những khách sạn đồ sộ mọc lên với phòng ốc lộng lẫy và những bể bơi to rộng, du lịch ở đây là hòa mình với thiên nhiên, với cuộc sống của những người dân bản địa chất phác.
Khách đến đây, sẽ nghỉ lại trong những nếp nhà sàn giản dị, ăn những món ăn đặc sản của vùng và tham quan dã ngoại bằng đôi chân.
Một ngày mới bắt đầu khi tiếng con chim chào mào hót véo von trên cây gạo đầu bản. Mở cánh cửa liếp là khung cảnh mơ màng. Sương vẫn bảng lảng trên mảng xanh thẫm của cánh đồng, hương vị của đất ẩm, của lúa nếp thơm, của cỏ ngai ngái ùa vào khứu giác.
Bà con dân tộc Mường ở Mai Châu đã làm du lịch được nhiều năm và luôn cố gắng giữ gìn bản sắc văn hóa của riêng mình. Đó chính là điểm hấp dẫn khách gần xa đến với nơi này.
Cho dù bên ngoài kia đã nở rộ vô vàn những điểm đến mới được xây dựng đồ sộ, Mai Châu vẫn đón khách đều mỗi tuần và trở lại khi có dịp.
Vẫn là khung cảnh cũ, cánh đồng lúa rì rào thơm thoảng giữa thung lũng sương mù nhưng hấp dẫn đến lạ. Du lịch đã không tàn phá và biến đổi nơi này, du lịch chỉ góp phần làm đẹp hơn và giữ gìn hơn những gì nó đang có sẵn.
Đó là cách mà du lịch Mai Châu đã làm nhiều năm qua và đã làm rất thành công – du lịch hòa mình với thiên nhiên và cuộc sống của người dân bản địa.
Bài, ảnh: Lam Linh